Nguyễn Văn Chung khẳng định không chê nhạc chế nhưng "chế hài hước khác với nhố nhăng, phản cảm"
Anh còn lấy Tấm Cám và Trạng Tí ra làm ví dụ để thấy tầm nghiêm trọng của nhạc chế "kém duyên".
Anh còn lấy Tấm Cám và Trạng Tí ra làm ví dụ để thấy tầm nghiêm trọng của nhạc chế "kém duyên".