Thứ giới hạn bạn không phải tuổi tác mà là sĩ diện của bạn
Khổng Tử nói: 10 tuổi không lo, 20 tuổi không hối hận, 30 tuổi đứng lên, 40 tuổi không mê muội, 50 tuổi biết mệnh.
Nhưng tại nơi làm việc, nhiều người lại thích lấy tuổi tác của mình ra so sánh với những con số này, để rồi đóng lại quá sớm cánh cửa phát triển cá nhân.
Trong nhận thức của nhiều người: một người về cơ bản là rập khuôn ở tuổi 35, không có hy vọng thăng tiến ở tuổi 40, và chỉ có thể chờ đợi nghỉ hưu ở tuổi 50...
Tuổi tác dường như là rào cản mà ai cũng phải đối mặt, trước sự cạnh tranh nơi công sở, một khi vấp phải thất bại, bạn lập tức sẽ cảm thấy vấn đề nằm ở tuổi tác.
Tuy nhiên, có thực sự là như vậy?
Wang Deshun (một người mẫu và diễn viên điện ảnh Trung Quốc) bước lên sân khấu thời trang ở tuổi 79.
Chử Thời Kiện bắt đầu kinh doanh trồng cam ở tuổi 74.
Anna Mary Robertson Moses hay "Bà Moses" bắt đầu học vẽ ở tuổi 76 và tổ chức triển lãm cá nhân ở tuổi 80...
Không bao giờ là quá muộn để hành động, và thời điểm tốt nhất để bắt đầu chính là Hiện tại.
Người xưa có câu: 360 nghề, nghề nào cũng có trạng nguyên. Trong rất nhiều trường hợp, không phải vì khó khăn hay già đi mà chúng ta không dám tiến lên, mà vì chúng ta không sẵn sàng chấp nhận thay đổi và bắt đầu lại.
Và khi chúng ta có thể buông bỏ sĩ diện của mình xuống, thành công khi ấy đã đến gần chúng ta thêm một bước.
Giống như người mẹ 35 tuổi đã đề cập ở phần đầu, làm việc trong lĩnh vực bất động sản hơn 10 năm, ở tuổi 35, cô gặp bế tắc trong công việc, sự nghiệp của cô đã đạt đến mức trần. Ở điểm rẽ của cuộc đời, cô không muốn sống một cuộc sống nhàm chán mà muốn sống hết mình.
Thực ra, rào cản lớn nhất trong lòng chúng ta không phải là tuổi tác, mà là sĩ diện. Không dám thử những công việc không có thể diện, vì sợ người khác đàm tiếu. Không dám đánh cược một phen, lúc nào cũng nơm nớp lo bị người ta chê cười.
Cứ như vậy, trong sự sợ hãi lặp đi lặp lại, trong sự lo lắng lặp đi lặp lại, chúng ta lãng phí cơ hội thay đổi vận mệnh của bản thân, từng bước đẩy mình vào tuyệt vọng. Thành công của người mẹ 35 tuổi cho chúng ta biết: buông bỏ sĩ diện và phát huy hết lợi thế của bản thân, nhất định bạn sẽ bứt phá được ra khỏi cái gọi là tuổi tác.
Khi con người đến tuổi trung niên, sự sống còn quan trọng hơn sĩ diện, và việc buông bỏ sĩ diện để kiếm tiền mới là thể diện chân chính. Hôm nay bạn chọn xuôi theo dòng chảy, nghỉ ngơi trên vòng nguyệt quế của mình, dù bạn có tài giỏi nhưng nếu không muốn thay đổi, sau cùng, bạn cũng không thể thoát khỏi số phận bị thời đại ruồng bỏ.
Thứ hủy hoại bạn chưa bao giờ là sự tầm thường, mà là tư duy bảo thủ, không muốn thay đổi.