Mới đây, trên MXH xuất hiện bài đăng "chia sẻ từ một F0" từ khu điều trị Covid-19 khiến thu hút đông đảo CĐM quan tâm theo dõi. Được biết, anh đã nhiễm Covid-19 từ ngày 24/5 vừa qua. Chỉ trong vòng 1 tuần ngắn ngủi, từ một người khoẻ mạnh bình thường, anh trở nên yếu hẳn đi và giờ phụ thuộc hoàn toàn vào máy thở mới có thể hô hấp. Dù chưa được xác thực thông tin chính xác nhưng rất nhiều hội nhóm và CĐM đang chia sẻ bài viết trên cõi mạng.
Cụ thể bài đăng như sau:
"Tôi là người con của Sơn La, xuống KCN tại Bắc Giang làm việc 3 năm nay. Là một người khỏe mạnh, ít ốm, có ốm thì cũng là qua qua cảm xoàng rồi khỏi. Thế mà giờ đây chỉ vì con virus nhỏ bé mà trở nên yếu đuối như lúc này...!!!
Ngày 24 vừa qua, sau lần test nhanh, tôi phát hiện mình bị dương tính với virus, lúc này trong người tôi không có biểu hiện gì nhiều không ho, không sốt cũng không khó thở. Tôi được đưa về bệnh viện dã chiến để cách ly điều trị. Tuy nhiên, virus ngày càng xâm nhập sâu khiến tình trạng bệnh của tôi bắt đầu trở nặng hơn, là những lần nghẹt thở, ho khụ khụ, mũi nhức nhức, cổ họng ngứa ngứa, càng cố thở thì càng khó khăn. Nhận thấy tình trạng bệnh của tôi ngày càng căng thẳng các bác sĩ điều chuyển tôi lên nằm tại bệnh viện phổi tỉnh Bắc Giang.
Các bạn biết không? Giờ đây tôi phải thở máy oxy 24/24 giờ, nằm giường như một thằng b-ạ-i l-i-ệ-t, bác sĩ bảo tôi cố gắng để thở bình thường và cố ngồi dậy tập thể dục, nhưng mà cứ ngồi dậy là lồng n-g-ự-c như có một khối đá khổng lồ đ-è nặng xuống, khó thở, nhức đầu lắm. Cảm giác như mình chẳng còn một chút sức lực nào nữa cả.
Mỗi ngày của tôi là xoay quanh máy t-h-ở, hút sữa và uống nước cháo để lay lắt qua ngày, con virus ấy thật k-i-n-h k-h-ủ-n-g, có lúc n-g-ợ-p t-h-ở, khó chịu quá tôi đã nghĩ hay là mình từ bỏ cuộc sống này...Nhưng không, ở quê tôi còn bố mẹ, 2 con và vợ, nên lại nhắm mắt và tự bảo mình cố gắng, Ở đây các bác sĩ cũng rất nhiệt tình và động viên tôi cố gắng mỗi ngày.
Ước gì thời gian trôi ngược lại một chút quay về những ngày đầu của tháng 5 để tôi chú ý hơn tôi sẽ đeo khẩu trang, sát khuẩn thật cẩn thận, Không tụ tập và giãn cách nghiêm chỉnh để con virus chết tiệt kia không có cơ hội xâm nhập vào người tôi. Nhưng cuộc sống mà, làm gì có ước, có giá như, để mà...
E viết những điều này trong khao khát mãnh liệt về tự do. Tự do hít thở không cần máy móc hỗ trợ. Mong mọi người cố gắng, nghiêm túc chống dịch. Để không phải nói 2 từ "giá như"..."
Hiện chúng tôi đang cố gắng liên hệ với chính chủ để xác nhận thông tin. Tuy nhiên, thông qua bài chia sẻ trên, điều này đã dấy lên một hồi chuông cảnh báo "Covid-19 thực sự đã và đang đ-e d-ọ-a không chỉ chúng ta mà còn tiềm tàng ở xung quanh ta". Hãy thực sự trách nhiệm với chính mình lẫn xã hội bằng cách tuân thủ nghiêm túc những biện pháp phòng chống dịch. Đừng để đến khi hối hận thì cũng đã quá muộn màng.
Sau 1 tháng bị chó dại cắn, nam sinh học lớp 9 lên cơn sốt, đau nhiều ở chân và có biểu hiện sợ gió, khi uống nước bị co thắt vùng hầu họng. Mặc dù đã được cấp cứu nhưng đã tử vong.
Trong đoạn video do ngư dân quay lại, 1 chiếc tàu cá di chuyển trên biển với tốc độ cao rồi đâm vào mạn của tàu khác, khiến các ngư dân rơi xuống biển.
17 tuổi, Ngô Xuân Trường đã phải trải qua 5 lần phẫu thuật tim. Thế nhưng bệnh tình của em không hề thuyên giảm mà ngày càng nặng hơn, chỉ có cách duy nhất là thay tim và phổi với chi phí lên đến 2 tỷ đồng.